hai cô con dâu

Hai người đàn ông lập tức buông cô ta ra. Nhan Băng Thanh kích động ngẩng đầu lên, chỉ thấy cách đó không xa là một đứa bé gầy gò. Giữa ánh đèn chói mặt, Nhan Băng Thanh không thể nhìn rõ khuôn mặt cậu bé kia, chỉ lờ mờ nhìn thấy dáng vẻ thanh tú của cậu, nhìn thấy Todaytv. Từ Khóa: xem phim Cô Dâu 8 Tuổi Phần 12 tập hai mẹ con gặp nhau, Phim Cô Dâu 8 Tuổi Phần 12 tập hai mẹ con gặp nhau Vietsub, download tải phim Cô Dâu 8 Tuổi Phần 12 tập hai mẹ con gặp nhau, xem online Cô Dâu 8 Tuổi Phần 12 tập hai mẹ con gặp nhau bilutv dongphim motphim vuiviphim Bạn muốn trở thành cô dâu tuyệt đẹp, rạng ngời trong ngày trọng đại, bạn muốn tham gia một buổi tiệc với vẻ đẹp chuyên nghiệp, bạn muốn cầm trên tay một bó hoa thật đẹpTất cả đều được, hãy đến với tôi, makeupyenle.com. Chuyên nhận trang điểm tận nhà cô dâu,khách dự tiệc,khách chụp hình,biểu Hai Cô Con Dâu ᗪâʍ Đãиg; Chương 1; Giới Thiệu. Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. 4. Hướng dẫn chọn ngày tháng cưới đẹp hợp tuổi cô dâu trong năm. Theo các chuyên gia, ngày đẹp để cưới cần phải trùng với tháng Đại Lợi theo tuổi cô dâu. Kết hôn vào tháng này sẽ giúp vợ chồng gặp nhiều may mắn về tiền bạc, con cái, công danh và sự nghiệp… Telecharger Le Film J Ai Rencontre Le Pere Noel. “Huyết Thanh Siêu Chiến Binh?” Dương Việt kinh ngạc đến ngây người.“Công lực cả đời của dì Long Nữ?” Dương Tố Vy ngơ ngác lấy tay che anh em khó nén nỗi bất ngờ nhìn lấy ống tiêm Trương Xuân Hoa đang cầm trong tay, có cảm giác không chân Thanh và Công Lực là những thứ mà hai người nhận thức được khi xem các bộ phim hoặc những tiểu thuyết chỉ có trong trí tưởng này lại đang xuất hiện ở trước mặt, hơn nữa còn là kết hợp hai trong một?Như hiểu được suy nghĩ trong lòng hai anh em, Trương Xuân Hoa liếc xéo đôi mắt đẹp nói“Thế giới này rất rộng lớn, có những thứ tưởng chừng không thể nhưng thật sự tồn tại, nếu là trước đây liệu ai có nghĩ đến trái đất sẽ rơi vào hoàn cảnh hỗn loạn như hiện giờ?”Dương Việt cười khổ, đúng vậy…ngay cả đại dịch thây ma và ký sinh vật bên ngoài vũ trụ cũng đến rồi, còn có chuyện gì khó tin hơn nữa chứ?Dương Tố Vy mím đôi môi đỏ, người mẹ ôn nhu hiền diệu của nàng là mật vụ cấp SS, không kể tư tình, tàn nhẫn quyết liệt khi chấp hành nhiệm vụ, điều hoang đường như vậy cũng xảy ra rồi, nàng chẳng cần kinh ngạc khi gặp những chuyện khác mới đúng.“Huyết thanh siêu chiến binh là phần thưởng của Dương Quá được nhận sau khi hoàn thành một nhiệm vụ cao cấp tối mật!” Trương Xuân Hoa hưng phấn nói“Toàn bộ thế giới chỉ có một bình duy nhất, dù có bao nhiêu tiền cũng không mua được!”“Long Nữ trước khi thực hiện nhiệm vụ cuối cùng, biết tính mạng khó giữ nên cũng đã đem toàn bộ công lực của mình truyền vào bên trong huyết thanh!”“Đây là di vật quý giá nhất mà hai người họ để lại cho con trai duy nhất của mình!”“Có thể giúp con trai của họ một bước lên trời, trở thành rồng trong loài người!”Dương Việt cảm thấy sống mũi cay cay, hai con người vĩ đại đó đã làm mọi thứ vì hắn, có thể tưởng tượng bọn họ yêu hắn đến nhường không phải đã hứa với ông già, hắn lúc này chỉ sợ đã rơi lệ vì cảm động và đau xót.“Mẹ à, thứ này dùng để tiêm vào cơ thể của anh hai sao?” Dương Tố Vy tò mò hỏi“Nó mang lại công dụng gì?”Trương Xuân Hoa gật đầu giải thích “Huyết thanh siêu chiến binh có thể cải tạo toàn bộ cơ thể, mang đến năm loại biến hóa vượt qua giới hạn của con người!”“Siêu sức bền chiến đấu và hành động không biết mệt mỏi, một tháng chỉ cần ngủ bốn giờ đồng hồ là đủ để phục hồi năng lượng!”“Siêu hồi phục trị liệu nội thương mất khoảng một tiếng, ngoại thương mất khoảng nửa tiếng, mọc lại bộ phận cơ thể đã đứt lìa mất cả ngày!”“Siêu trí tuệ gia tăng chỉ số IQ lên đến 500!”“Siêu giác quan tất cả giác quan đều được thúc đẩy, nhạy bén hơn người thường gấp bảy lần!”“Siêu sức sống làm chậm quá trình lão hóa của cơ thể, tuổi thọ gia tăng gấp ba chục lần, kháng cự mọi loại bệnh tật và virus gây hại!”“Hít!” Dương Việt cùng Dương Tố Vy cùng lúc hít một hơi khí lạnh, trong lòng dâng lên sóng to gió hổ danh là huyết thanh siêu chiến người có thể tưởng tượng, dù là những dị nhân đang hoành hành ngang ngược ngoài kia cũng chưa chắc mạnh mẽ được như những gì mà loại huyết thanh này mang lại.“Về phần công lực thì không cần nói quá nhiều!” Trương Xuân Hoa mỉm cười“Chỉ cần tiêm huyết thanh này, Việt sẽ có được công lực cả đời của mẹ, trở thành đệ nhất cao thủ võ công đương thời!”“Quá tốt rồi!” Dương Tố Vy mừng rỡ ôm lấy Dương Việt nhoẻn miệng cười hạnh phúc“Chỉ cần anh hai trở nên mạnh mẽ, anh sẽ bảo vệ hai mẹ con chúng ta yên bình trong thời buổi loạn lạc này!”Trương Xuân Hoa công nhận gật đầu, nàng cũng mong đợi nhìn lấy Dương Việt, đem ống tiêm đặt vào tay Việt hít sâu một hơi, thứ này thật sự có sức hấp dẫn quá có thể tưởng tượng chỉ cần mình muốn, chắc chắn sẽ sở hữu mọi quyền lực mà người khác nằm mơ cũng không sau một chút suy nghĩ, Dương Việt lại không ngần ngại lắc đầu, nghiêm túc nói“Thứ này phải chia làm ba phần cho ba người chúng ta, gia đình ba người phải đều mạnh mẽ!”“Anh à…” Dương Tố Vy nắm chặt bàn tay trong ánh mắt của Trương Xuân Hoa hiện lên một tia nhu tình, nàng nói“Một khi làm như vậy, hiệu quả của huyết thanh sẽ giảm còn một phần ba, đã suy nghĩ kỹ chưa?”“Nếu như một mình hưởng lấy huyết thanh, chắc chắn sẽ vượt qua đẳng cấp SSS+, trở thành người có chiến lực mạnh nhất!” “Nhưng nếu chia ra, ba người chúng ta chỉ miễn cưỡng đạt đến SSS+ mà thôi, công lực của Long Nữ cũng chia làm ba phần!”“Con đã quyết định thật kỹ!” Dương Việt mỉm cười, nắm lấy tay hai nàng, kiên định nói“Trong loạn thế, phụ nữ càng đẹp càng dễ trở thành đối tượng nguy hiểm, con muốn hai người có năng lực bảo vệ bản thân mình mà không cần phụ thuộc vào bất cứ ai khác!”Huống hồ huyết thanh có khả năng kháng virus, hắn không muốn hai người quan trọng còn lại của cuộc đời mình hóa thành thây ma, xác sống Tố Vy vùi đầu vào lòng ngực hắn nũng nịu, hiển nhiên đã cảm động rối tinh rối hổ là người đàn ông nàng yêu, sẳn sàng chia sẽ với nàng thứ quý giá nhất của hắn.“Nếu là như vậy, chúng ta có thể bắt tay tiêm huyết thanh vào cơ thể!” Ánh mắt Trương Xuân Hoa trở nên khác lạ, nàng cắn nhẹ bờ môi đỏ thẳm“Nhưng huyết thanh cũng có tác dụng phụ, cần phải cẩn thận!”“Tác dụng phụ gì?” Hai anh em lo lắng hỏi.“Bởi vì ẩn chứa lực lượng quá lớn, một khi tiêm vào cơ thể không chịu nổi, khi đó sẽ nổ tung, tan xương nát thịt!” Trương Xuân Hoa giải thích“Đó cũng là nguyên nhân mà hai người phải huấn luyện với cường độ cao xuyên suốt một năm qua, để gia tăng cường độ cơ thể đến mức tối đa nhất nhằm giảm tình huống xấu xảy ra!”“Vậy là hiện tại vẫn có tỷ lệ nguy hiểm?” Dương Việt sắc mặt khó coi.“Đem huyết thanh chia làm ba phần, tỷ lệ nguy hiểm lại suy giảm xuống mức thấp nhất, hơn nữa còn có cách khắc phục!” Trương Xuân Hoa trấn an nói.“Mẹ à, cách gì để khắc phục?” Dương Tố Vy nóng lòng hỏi.“Thông qua một loại phương pháp giải phóng lực lượng!” Gò má của Trương Xuân Hoa hơi đỏ lên.“Là phương pháp gì nha?” Dương Tố Vy vẫn ngây thơ chưa rõ.“Chính là…làm chuyện của nam và nữ!” Trương Xuân Hoa giọng điệu chẳng hiểu vì sao trở nên quyến rũ“Ở trên giường!”PHỐC!Dương Việt cùng Dương Tố Vy xém chút độn thổ, vội vàng giả vờ ngượng ngùng quay mặt đi“Làm sao được chứ? Chúng ta biết tìm đối tượng ở đâu?”“Hừ!” Trương Xuân Hoa nghe vậy khoanh tay trước ngực, nở nụ cười lạnh“Hành động mờ ám của hai anh chị qua mặt được mật vụ cấp SS như tôi à?”“Mẹ biết hết rồi?” Dương Tố Vy hoảng sợ hét ầm lên, sắc mặt tái như một thiếu nữ vừa biết yêu vụng trộm ăn trái cấm với anh trai bị trưởng bối phát Việt cũng rùng mình, nhớ lại mình và em gái nhiều lần lén lút sợ rằng đều bị dì biết cả quá hắn cũng là dám làm dám nhận, ôm chặt Dương Tố Vy nói“Dì à, con và Vy yêu nhau thật lòng, chúng con cũng không phải anh em ruột, mong dì chấp nhận cho hai đứa!”Dương Tố Vy cũng lấy can đảo ôm chặt lấy hắn, quật cường nhìn Trương Xuân Hoa nói“Con yêu anh hai, mẹ mà cấm là con chết cho mẹ vừa lòng!”“Ai nói hai người không phải anh em ruột?” Trương Xuân Hoa bất ngờ thốt lên một Tố Vy nghe xong xém chút ngất đi, Dương Việt vội vàng trấn an nàng, không dám tin nói lớn“Làm sao có chuyện đó? Ngày dì theo ba về nhà em Vy đã vài tuổi rồi!”Trương Xuân Hoa dường như biết hắn sẽ không tin, nàng thản nhiên nói“Vy là do tôi đích thân dùng tinh trùng của Dương Quá Tướng Quân thông qua Thụ Tinh Nhân Tạo sinh ra, anh không cần hoài nghi!”Dương Tố Vy sắc mặt trắng bệch, chỉ cảm thấy tim đập chân Việt cố gắng giữ tỉnh táo, phát hiện chỗ bất thường trong lời nói của Trương Xuân Hoa, cắn răng hỏi“Dì nói thụ tinh nhân tạo là sao? nếu dì là vợ của ba con, sao không sinh em Vy một cách tự nhiên?”“Bởi vì tôi là vợ anh, không phải vợ của Dương Quá Tướng Quân!” Trương Xuân Hoa cố gắng nhìn thẳng vào mắt hắn nói. “PHỐC!”Lần này cả Dương Việt và Dương Tố Vy phun một ngụm ra ngoài, trợn mắt há hốc mồm nhìn lấy Trương Xuân Hoa, không dám tin những gì mình vừa nghe thấy.“Vợ…vợ của con…dì vừa nói cái gì thế?” Dương Việt lắp ba lắp bắp, cảm thấy đầu não của mình không đủ Tố Vy cũng mơ mơ màng màng, chẳng hiểu cái quái gì đang xảy ra lúc Xuân Hoa thở ra một hơi, bờ môi đỏ mộng mấp máy, kiên nhẫn giải thích“Trên thế gian này có số ít người mang theo thể chất đặc biệt giúp đẩy nhanh tốc độ luyện công khi vừa làm tình vừa tu luyện!”“Tôi là một trong số ít những người đó, nên đã được Dương Quá và Long Nữ phát hiện và nhận làm con dâu, để ngày sau nếu hai người có con trai, tôi sẽ giúp con trai của họ luyện công càng thêm dễ dàng!”“Nhưng sau khi Dương Quá và Long Nữ nghĩ ra di vật Huyết Thanh Siêu Chiến Binh hòa cùng Công Lực, bởi vì thứ này ẩn chứa năng lượng quá khổng lồ, hai người họ sợ rằng một mình tôi không đủ hỗ trợ cho chồng, nên muốn có thêm một con dâu khác mang thể chất đặc biệt trợ giúp!”“Đáng tiếc tìm kiếm người mang thể chất đặc biệt quá khó khăn, Dương Quá và Long Nữ đã nghĩ ra một kế hoạch khác!”“Đó là để tôi sinh thêm một người con gái được di truyền thể chất, hai mẹ con sẽ hợp sức giúp chồng!”“Chuyện này diễn ra hoàn toàn bí mật, vì để càng ít người biết càng tốt, tôi đã lấy tinh trùng của Dương Quá, tiến hành thụ tinh nhân tạo sinh ra Tố Vy!”“Cho nên Tố Vy vừa có thể coi là con riêng của tôi, vừa có thể coi là em ruột của anh!”Sự thật động trời được Trương Xuân Hoa phơi bày vang lên trong căn phòng tĩnh lặng.“Cái này…cái này…cái này…” Dương Việt không biết nên dùng từ ngữ gì để diễn ra cảm giác của mình lúc nhìn chằm chằm Trương Xuân Hoa, người dì tuyệt sắc mà hắn vẫn luôn tôn kính lại là con dâu được ba mẹ hắn tuyển chọn từ khi hắn còn chưa ra đời?Là vợ của hắn?Dương Việt liên tưởng lại lời nói trong đoạn video mà ông già lưu lại cho mình, nhiều lần nhắc nhở mình phải đem lại hạnh phúc cho hai người phụ nữ, nhấn mạnh bọn họ quan trọng nhất của đời đó không quá nghĩ gì sâu xa, hiện tại mới nhận ra quả nhiên ông già có ý đồ từ trước rồi.“Mẹ, mẹ vừa nói đùa đúng không?” Dương Tố Vy cười gượng gạo và yếu ớt, chuyện này đối với nàng thật sự quá mức hoang đường rồi.“Mọi chuyện là sự thật!” Trương Xuân Hoa cười khổ nói“Dương Quá và Long Nữ có ân rất lớn, hai người đã cứu mẹ trước khi mẹ bị bắt làm nô lệ, mẹ đã hứa đời này phải trả ơn cho họ bằng mọi giá!”“Cho nên việc thụ tinh nhân tạo sinh ra con, sau đó hai mẹ con chúng ta giúp cho chồng mình phát triển không phải việc gì khó chấp nhận, nhất là ở thời đại loạn thế, khi mọi quy tắc đều đang bị lật đổ!”Dương Việt nuốt một ngụm nước bọt khô khốc, lòng rối như tơ vò“Thế tại sao thời gian qua dì vẫn như một người mẹ đối với tôi?”“Dương Quá Tướng Quân muốn anh có được tình thương của mẹ từ nhỏ đến khi trưởng thành!” Trương Xuân Hoa nhu hòa nói“Cho nên tôi đã phối hợp diễn kịch với ông ấy, thật ra ông ấy là người chung tình, chỉ yêu một mình Long Nữ mà thôi, suốt ngày mượn rượu say xỉn cũng chỉ để tạm thời quên đi nỗi nhớ về mẹ của anh!”“Vậy ra ngay từ đầu, mẹ con chúng ta chỉ là công cụ tu luyện được sắp đặt cho anh hai?” Dương Tố Vy đờ đẫn hỏi.“Ngốc!” Dương Việt vội vàng cúi đầu hôn lên trán nàng, yêu thương nói“Đó chỉ là kế sách của người quá cố, ta chưa từng xem bảo bối của mình là công cụ!”Cảm nhận được động tác tình cảm của hắn, Dương Tố Vy cũng yên tâm phần bất chấp mình được sinh ra bằng cách nào, việc nàng yêu người đàn ông này là sự thật.“Mẹ vốn đã chấp nhận làm một công cụ!” Trương Xuân Hoa nhìn lấy Dương Việt một cách đằm thắm“Nhưng khi anh bằng lòng chia sẽ huyết thanh quý giá cho mẹ con chúng ta, mẹ cảm thấy đời này của chúng ta sẽ không tệ!”“Dì…dì để tôi bình tĩnh!” Dương Việt trốn tránh ánh mắt của nàng“Tôi chưa kịp thích ứng, tôi cần thời gian để suy nghĩ!”“Không được!” Trương Xuân Hoa kiên quyết lắc chợt, nàng kéo tay hắn đặt lên một bên bầu vú căng tràn nhựa sống, cực kỳ đàn hồi của mình.“Hỗn loạn, những nguy hiểm rình rập bên ngoài sẽ không chờ đợi chúng ta!” Trương Xuân Hoa sóng mắt luân chuyển, ánh mắt như nước, thổ khí như lan“Chồng à, tôi cũng đã chờ anh quá lâu rồi!”… Trời đã sang đông, thời tiết đã bắt đầu lành lạnh, Linh đang ngồi soạn lại mấy cái áo ấm thì Thủy cũng vừa đi làm về . Cô hớn hở chạy sà vào lòng Linh, vòng tay cuống quít ôm chặt lấy người yêu, Linh mĩm cười , Thủy lúc nào cũng như một đứa bé lên ba . Thèm được chiều chuộng, thèm được thương yêu và thèm được vòi vĩnh . Thủy về với Linh đã gần một năm nay . Cuộc tình của hai cô thật là đơn giản, quen nhau qua mạng, chít chát với nhau khoảng sáu tháng online, ôm cái điện thoại được ba tháng thì gặp nhau, bay qua bay lại hai cái tiểu bang thêm bảy tháng thì quyết định dọn về sống chung . Thủy vừa mới ra trường cho nên cô là người dọn đến , Linh đã có công ăn việc làm vững chắn cho nên cô là cái mái nhà mới của Thủy . Tình yêu đến thật nhẹ nhàng và giản dị . Một mái nhà nhỏ, một đôi uyên ương đằm thắm . Linh là một đứa con rất là hiếu thảo nhưng chẳng may cha mẹ cô lại mất sớm , có lẽ vì thế mà cô thật là chững chạc và chu đáo, mặc dù cả hai, Thủy và Linh đều là con út . Mẹ của Thủy cũng mất sớm cho nên ba của cô rất là cưng cô. Ông tần tão dành dụm từng đồng để nuôi Thủy ăn học thành tài, ngoài việc học ra, Thủy không cần phải làm gì hết . Linh rất mến ba của Thủy, ông không phản đối chuyện của hai người, vì có một lần Thủy dẫn bạn gái là người Mỹ về , ông đã không hiểu được ngôn ngữ của cô bạn gái Mỹ của Thủy, mà ông còn không hiểu được lối sống của họ . Gặp ông, cô ta cũng chẳng buồn chào hỏi, cùng lắm thì ” hai”. Cứ mỗi lần cô bạn gái ấy đến chơi thì Thủy lại đem mấy cái nồi mắm của ông đi đổ , xong rồi cả hai dắt nhau ra đường ăn tiệm, con gái ông còn đang đi học, tiền đâu mà suốt ngày cứ ăn hàng như thế ? Vì thương con nên ba của Thủy không muốn nói ra nhưng mỗi chủ nhật đi chùa, ông thường khấn vái những bậc tồi cao cho con ông sớm hồi tĩnh mà đi tìm cho ông một chàng rễ . Có lần ông đã tìm cách mai mối cho Thủy, tìm được một anh chàng trông không được đẹp trai lắm nhưng mà được cái con nhà đàng hoàng, chân thật . Hai đứa đi chơi cũng được vài bữa thì không thấy người bạn trai của Thủy trở lại . Hỏi ra thì mới biết anh chàng bỏ đi Cali làm nail, ông tiếc hùi hụi . Khi Thủy dẫn Linh về nhà giới thiệu thì giấc mộng tìm rể của ông đã đi vào dĩ vãng . Biết rằng sẽ không thay đổi được Thủy, ông chỉ hy vọng bạn gái của cô sẽ là người Việt, cho nên khi gặp Linh thì ông mừng lắm . Linh không những xinh đẹp, dễ thương mà còn rất là giỏi giang . Mỗi lần cô đến chơi thì ngôi nhà – bao lâu nay không có đàn bà của ông – bỗng trở nên vô cùng sạch sẽ và ấm cúng . Cô dọn dẹp , lau chùi nhà cửa và săn sóc Thủy thật là chu đáo . Ông mừng nhất là con gái ông không còn phải ăn đồ Mỹ ở ngoài đường nữa . Và từ ngày có Linh thì Thủy cũng trở thành một con người khác . Mỗi ngày cô không còn phải đi làm rồi lủi thủi đi về một mình , ăn cơm với cái máy vi tính, ngủ với cái điện thoại và hay gắt gỏng với ông . Hạnh phúc làm cho cô trở thành một người vô cùng vui vẽ và tự tin . Linh rất là thương ba của Thủy, cô cảm thấy rất là khó xử khi Thủy quyết định dọn về với cô, môt nơi là miền bắc lạnh lẽo nhưng có ba và anh chị của Thủy , còn một nơi là miền nam ấm cúng nhưng chỉ có một mình cô . Nhưng mà đã bao nhiêu lần cô cố gắng xin việc ở nơi Thủy đang ở, nhưng họ chỉ trả lương bằng nửa số lương cô đang làm trong khi công việc của Thủy ở chỗ cô ở thì cũng được trả gấp đôi . Đáng lẽ ra, Thủy sau khi ra trường cô phải ở nhà để phụng dưỡng cha già , đền đáp công ơn sinh thành và nuôi dưỡng cô , nhưng mà, tre già măng mọc, làm sao Thủy có thể đánh mất hạnh phúc của mình khi cô đã tìm được ý chung nhân . Nếu Thủy phải đi lấy chồng xa, chắc chắn là ba của cô sẽ rất là sung sướng và mãn nguyện mặc dù ông phải sống xa Thủy . Nhưng mà vì Linh không phải là môt người ” chồng ” cho nên dù cô có hết lòng yêu thương Thủy, có một dạ hiếu kính với ba của Thủy bao nhiêu đi nữa thì cô cũng chỉ là một ….người bạn của Thủy mà thôi . Và vì thế mà ông và các anh chị của Thủy rất là bất mãn khi cô quyết định dọn về ở với Linh . Và như thế, đôi bạn chung sống với nhau đã được gần một năm . Nếu ở thế giới này hiện hữu một thiên đường thì thiên đường ấy chính là ngôi nhà nhỏ của Thủy và Linh . Không cầu kỳ, không xa hoa nhưng rất là vững chắc . Tính cả những ngày mà hai người mới quen nhau , đến giờ thì cũng đã được ba năm . Dù đã ba năm nhưng đôi bạn vẫn yêu thương nhau sâu đậm và thắm thiết như ngày đầu . Cuối tuần, Linh lúc nào cũng nhắc nhỡ Thủy gọi điện về cho ba cô hoặc là cô cũng gọi điện về thăm hỏi ông . Thỉnh thoảng có món ngon , vật lạ , Linh thế nào cũng dành dụm gửi về cho ba của Thủy . Thủy thì tính tình rất ham chơi, không để ý gì đến mọi chuyện chung quanh và thường là như vậy, con ruột không đối xử tốt với cha mẹ bằng con dâu hoặc là con rể, nếu những đứa con dâu và con rể ấy thật lòng yêu thương con của mình . Vì Linh thương Thủy rất nhiều nên cô một lòng hiếu đễ với ba của Thủy . Nhiều lần Thủy lười không gửi tiền về biếu ba của cô, Linh phải tự mình đi gửi cho ông và nói là Thủy gửi . Thấm thoát mà đã gần đến Tết Nguyên Đán, Linh xin nghỉ phép một tuần để cùng Thủy về thăm nhà . Thủy không muốn đi, cô chỉ muốn nằm dài trên giường coi truyền hình mà thôi vì công việc của cô ở bệnh viện rất là căng thẳng , được nghĩ một tuần, cô chỉ muốn ở bên cạnh Linh và không làm gì hết, nhất là có khi hai người làm khác ca, chỉ gặp nhau được vài tiếng ngoài những giờ đi ngủ . Ngoài ra, tính cô không thích đi máy bay, đường thì xa , người thì đông đúc , Linh phải nói mãi cô mới chịu đi . Linh muốn đưa Thủy về thăm nhà nhưng cô cũng không thích cái lạnh cắt da cắt thịt ở miền bắc, nhưng cô nghĩ thương ba của Thủy, chắc là ông nhớ Thủy nhiều lắm nên Linh cố gắng năn nỉ Thủy về ăn Tết với ba của cô . Cô sốt sắng đi chợ mua quà cho gia đình Thủy , sửa soạn hành lý cho cả hai , nhờ hàng xóm trông chừng mấy con cá và con thỏ của hai cô trong lúc vắng nhà . Cô lo lắng thu xếp mọi việc trong nhà để cả hai cùng yên tâm đi về thăm gia đình của Thủy . Máy bay chở hai cô đáp xuống vào lúc bốn giờ chiều, cả phi trường được bao phủ bởi một lớp tuyết thật dày vì mấy hôm nay miền bắc có bão .Linh rùng mình vì lạnh khi bước chân ra khỏi máy bay . Thời tiết ở đây sao mà khắc nghiệt thế này ? Cô thầm nghĩ, phải bảo Thủy mời ba vềở chung với hai người cho bằng được, Linh đã nhiều lần nhắc Thủy hỏi ba , nhưng Thủy cứ gạt phắt đi, những người già ở đâu quen đó, ba có ngôi chùa và mất ông bạn già của ba, lại còn gia đình của các anh chị và các cháu . Chị Hiền dẫn mấy đứa nhỏ ra phi trường đón Thủy và Linh, mới có một năm thôi mà đứa nào đứa nấy lớn hẳn lên . Cả bọn nhào lại ôm Thủy, tụi nó chắc là nhớ Thủy nhiều lắm vì dì Út thường hay dẫn tụi nó đi chơi và thường chơi chung với tụi nó . Bố mẹ tụi nó đi làm tối ngày, được ngày nghỉ rảnh rỗi là tụ tập bạn bè ăn nhậu , cho nên chẳng có ai dẫn tụi nó đi chơi . Linh buồn cười khi thấy Thủy dùng giọng nói của con nít để nói chuyện với các cháu, cô nhắc Thủy mang bánh ra cho mỗi đứa một cái . Cả bọn tròn xoe mắt ra nhìn Linh , ai vậy dì Út ? ô, đây là cô Linh , bạn của dì Út . Chỉ là một người bạn. Thế là cả bọn tíu tít đi chung quanh Thủy và chị Hiền, Linh đi đằng sau, lôi theo hai vái va li, cô sung sướng vì cả nhà ai cũng thương Thủy . Ba thì không có gì thay đổi, ông vẫn vậy, nụ cười hiền lành và gương mặt thật là phúc hậu, Thủy không giống ba, cô giống mẹ như đúc . Linh vừa dọn dẹp, lau chùi bàn thờ vừa nhìn bức ảnh của mẹ Thủy, nụ cười và gương mặt của Thủy đâu đó trong bức ảnh của mẹ . Còn ba ngày nữa là mùng một Tết, Linh sửa soạn bàn thờ để cho ba cúng giao thừa, ông lăng xăng chạy ra chạy vào mang bánh mang trái ra xếp, ba của Thủy thật là vui vì Thủy trở về ăn Tết với ông mặc dù Thủy không làm gì hết, chỉ thích nằm coi tv . Con gái không làm, không sao hết . Con dâu không làm, trời mới đầy sao. Mỗi lần muốn nhờ Thủy làm việc gì, bao giờ ông cũng dùng chữ ” các con ” , các con ở đây có nghĩa là chỉ có Linh vì Thủy thì không muốn thì không làm gì cả, ba biết thừa đi chuyện ấy . Các con hôm nay dọn bàn thờ nhé, có nghĩa là Linh đi dọn bàn thờ nhé, các con nhớ đi chợ mua cho ba con vịt về ăn cuối năm xả xui, có nghĩa là Linh đi chợ mua cho bác con vịt về ăn cuối năm xả xui . Các con, có nghĩa là Linh, đơn giản như vậy đó . Cả hai đứa vừa chân ướt chân ráo vào nhà, ba đã cắt đặt công việc – Hôm nay là thứ bảy, ngày mai là chủ nhật, ba muốn ” các con ” làm một bữa tiệc để mời các anh chị về ăn tất niên . Thủy gạt phắt đi – Ba đừng có điên, ngày mai có super bowl, không có ai rảnh mà đến đây ăn với ba đâu . Ngày mai là ngày ăn nhậu của họ . Ba ngẩn ngơ hỏi – À, thế à . nhưng mà tối mình mới ăn cơ mà . Thủy trả lời – Con đã nói rồi, họ nhậu nhẹt cả ngày, nếu ba muốn thì ba đi gọi họ đi . Ba nói – Ừ để ba gọi, vì thứ bảy tuần sau là các con về rồi , chỉ có cuối tuần này cả nhà mới họp mặt đông đủ được Quay sang Linh ông tiếp – Vậy các con xem đi chợ mua vịt quay , heo quay và nấu thêm vài món để mời các anh chị về ăn nhé . Linh ngoan ngoãn gật đầu – Dạ . Nói xong cả hai người mang va li vào phòng ngủ của Thủy . Căn phòng ngủ nhỏ với chiếc giường cho một người nằm bây giờ trông lại còn thấy nhỏ hơn so với chiếc giường đôi của hai đứa ở nhà . Linh ái ngại nhìn chung quanh, cô ở nhà lớn và tiện nghi từ bé đến giờ đã quen rồi, một năm yêu đương Thủy, chẳng có gì làm cô khốn khổ ngoại trừ chiếc giường chật hẹp này của Thủy . Giường đã nhỏ mà Thủy lúc ngủ , lại có cái tật hay lấn, cho nên Linh hay phải ngủ nửa người trên giường, nửa người trong không gian, cô than phiền thì Thủy lại bảo ” sao Linh không lấn lại ? ” . Bây giờ lại phải ngủ ở cái giường chật chội này, mặc dù thấy ngao ngán nhưng Linh tự an ủi mình, không sao, trời lạnh, ngủ như vậy cho nó ấm . Vừa đặt lưng xuống giường, Thủy đã cằn nhằn – Ba lộn xộn thiệt đó, ăn uống làm gì , trời tuyết tứ tung, đi chợ cực như gì, nếu Linh không muốn thì để Thủy xuống nói ba đừng có kêu ai đến ăn nữa . Thủy là như vậy đó, cô rất là lười nhưng cô cũng không muốn Linh phải cực . Linh ôm Thủy vào lòng – Thôi mà cưng,mình về thăm ba có mấy ngày, ráng làm cho ba vui đi . Thủy không nói gì, cô từ từ cởi nút áo của Linh ra, Linh hốt hoảng giữ tay của Thủy lại – Ba còn ở nhà mà, đợi ba đi ra ngoài cái đã . Thủy nhăn mặt – Kệ ba, Thủy đang muốn Linh mà . Linh xuống nước năn nỉ Thủy – Linh biết, nhưng mà ba hay xông vô bất tử . Thủy cười nham nhở – Ba xông vô thì có sao đâu ? bây giờ có chịu cởi áo ra không ? Linh chiều lòng Thủy, cô cởi áo ra . Thủy đắm đuối nhìn vào đôi vai trần và bộ ngực xinh xắn của Linh , làn da mượt mà với mùi thơm con gái của Linh làm cho Thủy vô cùng rạo rực, cô cuối xuống trân trọng hôn lên từng phần thân thể của Linh . Linh oằn oại dưới những nụ hôn nóng bỏng tình yêu của Thủy . Cô khe khẽ rên lên mỗi lần Thủy chạm vào những chỗ làm cô thích , Thủy vừa say đắm hôn Linh vừa dùng tay kéo chiếc quần lót bé nhỏ của Linh xuống thì … – Các con ơi, đọc giúp ba cái thư này nó mới gửi về chiều nay. Ba vừa gọi vừa mở cửa bước vào. Đối với ba – đúng với truyền thống Á đông – vào phòng con cái thì không phải gõ cửa , gọi to lên như vậy trước khi bước vào là ba đã tiến bộ rất nhiều . Sự khác biệt văn hóa, bất đồng ngôn ngữ... đã làm các bà mẹ Việt có con dâu, con rể ngoại khá lo lắng nhưng cũng làm nảy sinh không ít tình huống hài hước. Ngày con trai thông báo lấy vợ người Mỹ, bà Nguyễn Thị Hòa, 60 tuổi, ở Quỳnh Lưu, Nghệ An mắt tròn, mắt dẹt "Việt Nam hơn 90 triệu dân, chả nhẽ không tìm được cô nào mà phải cưới vợ Tây?".Anh Nguyễn Huy Hoàng, 32 tuổi, con trai bà là du học sinh ở Mỹ, yêu cô gái bằng tuổi học chung trường. Anh bảo mẹ "Tây hay ta cũng là phụ nữ. Chỉ cần mẹ nhờ lấy chai nước mắm mà cô ấy đưa lọ muối cũng được rồi".Bà Hòa bật cười trước câu trả lời đầy tính chống chế của con nhưng sau đó nghĩ "nó sống với vợ, chẳng ở với mình", nên vẫn đồng ý cho cưới. Năm 2018, đôi trẻ tổ chức hai đám cưới, một ở Nghệ An - quê người chồng và một ở lễ của cặp dâu Tây - rể Việt xôn xao cả xã miền biển. "Có người khen nhà tôi tốt phước có con dâu Tây, sau cháu nói tiếng Anh như gió, khỏi phải học", bà tặc lưỡi. Sự khác biệt về văn hóa, lối sống gây nên tình huống dở khóc, dở cười giữa mẹ chồng, nàng dâu. Ảnh Shutterstock. Trong hôn lễ, được bố mẹ tặng vòng vàng, cô dâu ôm chầm lấy hai người, hôn má. Ba cô em gái của bà Hòa động viên "Đấy, chị cứ kêu không có con gái, giờ con dâu tình cảm thế là nhất đấy". Bà kể, nửa cười, nửa mếu, không quen "ôm kiểu Mỹ".Xong đám cưới, các con lên Hà Nội làm việc. Cuộc sống của người phụ nữ tuổi 60 vẫn trôi qua yên bình cho đến khi con dâu về quê sau sinh. Cháu đích tôn chào đời mới được vài ngày nên bà Hòa đi khắp xóm xin vỏ con sam biển về đốt trước cửa phòng để chống "gió độc". Cô con dâu tên Jenny thấy khói nghi ngút, bế đứa trẻ lao vút ra ngoài, miệng kêu hốt hoảng vì tưởng cháy mẹ chồng đi khỏi, Jenny múc nước dội tắt cái chậu vỏ sam. "Vợ con sợ cháy, với lại mùi khói làm cô ấy khó chịu", anh Hoàng giải thích hộ vợ. Nghĩ thương con dâu bị một phen hú vía, bà Hòa cho ngày sau, bà thấy Jenny mặc váy sát nách, bế cháu ra cánh đồng sau nhà chơi. Hốt hoảng, bà Hòa không cả kịp xỏ dép, chạy ra ruộng gọi "Con ơi đi về, thằng bé mới sinh sao ra gió được". Cô gái Mỹ bật cười nói "No, No". Bất lực vì không biết tiếng để giải thích cho con dâu, bà Hòa gọi con trai nhờ "thông ngôn". Anh Hoàng giải thích với mẹ, trẻ con bên Mỹ vừa sinh đã ra ngoài tắm nắng, phụ nữ sau sinh không ăn uống kiêng khem như người Việt."Mẹ đừng buồn, chúng con nuôi cháu sẽ khác với người Việt mình. Mẹ cứ để Jenny tự quyết định", anh thẳng thắn. Xót cháu, hai đêm liền bà Hòa mất ngủ. Đến ngày thứ ba, bà tuyên bố "Chúng mày muốn làm gì mặc kệ".Nói vậy nhưng bà không thể bỏ mặc con cháu. Vợ chồng Hoàng trở lại Hà Nội đi làm sau kỳ nghỉ thai sản, bà Hòa vẫn đồng ý đi cùng để chăm sóc đỡ con chồng con trai ở một căn hộ trên tầng 12 của chung cư. Con trai đi làm cả ngày, chỉ bà cùng con dâu ngoại và đứa cháu chưa biết nói ở cùng nhau. Mỗi ngày, bà chỉ mong chiều đến. Lúc đó, các bà trong chung cư bế cháu xuống sảnh chơi, sẽ được thỏa thuê trò chuyện. "Tôi nói thì con dâu cũng hiểu, nhưng nó không biết tiếng Việt. Cả ngày hai mẹ con cứ im lặng nhìn nhau. Sống thế này mãi chắc tôi chết", bà Hòa giờ, niềm mong mỏi lớn nhất của người mẹ là nhanh hết ba tháng. Lúc đó, cháu nội sẽ đủ một tuổi rưỡi, có thể đi nhà trẻ. Bà sẽ về cùng chồng nuôi lại đàn gà, trồng rau, chuyện trò với hàng xóm láng giềng. Vợ chồng anh Jonathan và bà Hạnh ở giữa. Trước khi kết hôn với chị Thu Hà - người đã ly hôn, có hai con gái, anh Jonathan độc thân, là cựu binh Mỹ từng tham chiến ở Iraq. Ảnh Nhân vật cung cấp. Không có con "dâu Tây", nhưng bà Đào Hạnh, 70 tuổi, ở Minh Khai, Hai Bà Trưng, Hà Nội lại "đau đầu" vì chàng rể ngoại quốc. Năm 2018, khi chị Thu Hà, 44 tuổi, quyết định kết hôn với anh Jonathan J. Springer, quốc tịch Mỹ, bà mẹ khuyên con nên suy nghĩ lại. Con gái từng một lần ly hôn, giờ lại lấy chồng xa, khác biệt văn hóa khiến bà lo nhiên, đầu năm nay, anh Jonathan đã quyết định về Việt Nam định cư hẳn theo ý bà xã. Thời gian đầu, họ ở căn hộ cùng khu chung cư với bà Hạnh. Lúc này, những rắc rối do bất đồng ngôn ngữ, văn hóa, khiến bà mẹ vợ và chàng rể nhiều phen dở khóc, dở con gái là bác sĩ nha khoa và con rể làm giáo viên tiếng Anh đều bận rộn nên buổi chiều, bà Hạnh đón cháu ngoại về cho ăn uống. Sau giờ làm, Jonathan đến đón con về phòng mình. Nhưng những hôm bận công việc đột xuất, bà phải giục con rể đến đón cháu sớm. Nhưng cả hai không biết ngôn ngữ của nhau. Đang vội, nữ bác sĩ về hưu vẫn phải gọi con gái làm phiên rể cao 1m8 gõ cửa, thấy mẹ vợ liền cười rạng rỡ "Mẹ, mẹ!", rồi cúi xuống ôm, hôn lên tóc bà. Đang vội ra ngoài, bà đặt bát cơm vào tay anh, chỉ vào miệng cháu ngoại, ý là cho con ăn. Jonathan hiểu nên làm theo. Nhưng cứ đút một thìa, con gái lắc đầu, anh lại ăn thay. "Tôi nhìn chẳng biết nên cười hay mếu. Ở Tây, họ không kiên nhẫn ép cho trẻ ăn như mình, mà con bé cháu thì lười ăn", bà Hạnh nhà con gái chơi, dù đang mùa hè nóng như đổ lửa, bà mẹ vợ vẫn phải cầm theo áo khoác. Jonathan vốn ở xứ lạnh nên anh luôn đặt điều hòa 20 độ C. Còn khi sang nhà mẹ vợ, Jonathan giữ thói quen đi giày dép vào nhà như khi còn ở quê nhà. Biết tính mẹ sạch sẽ, chị Hà đã phải dặn trước chồng. Nhưng chục lần như một, Jonathan đều quên. Đến khi anh nhớ thì dép đi trong nhà lại không vừa chân. Hôm đó, bà Hạnh vừa lau nhà, sàn còn ướt. Chân trần, chàng rể Mỹ ngã nhào ra đất khiến cả nhà được một phen hú đồng ngôn ngữ mới thật sự làm khó bà mẹ Việt và con rể ngoại quốc. Bà Hạnh nóng tính, lại nghiêm khắc. Có lần, cháu ngoại không ăn cơm, bà quát mắng. Jonathan sợ xanh mặt, tưởng mẹ tức giận. Anh về thắc mắc với vợ "Anh không làm gì sai sao mẹ lại nổi giận?".Để hóa giải những tình huống như vậy, anh Jonathan đang nhờ người nhà dạy thêm tiếng Việt. Vợ dạy "I love you" tiếng Việt là "anh yêu em", anh lẩm nhẩm học thuộc. Chị Thu Hà kể, đầu năm nay, nhà chị có tiệc cưới em gái út. Trước đông đủ mọi người, thấy mẹ vợ, Jonathan lại gần ôm hôn. Muốn nói "con yêu mẹ", nhưng nghĩ tiếng Việt cũng giống tiếng Anh, anh con rể dõng dạc "Anh yêu em".Đám đông cười như pháo nổ. Chàng rể người Mỹ không hiểu gì, mặt đỏ bừng, cứ gãi đầu, gãi bà Hạnh buồn hơn cả là không có cơ hội chia sẻ với bố mẹ Jonathan nhiều như hai gia đình thông gia khác. Tháng 3 năm nay, nhà chồng Thu Hà từ Mỹ sang Việt Nam thăm gia đình chị. Muốn nói chuyện với nhau, các bà phải nhờ cháu gái phiên dịch. Có những điều bà nói, cháu ngoại chưa thể truyền tải hết cho người nghe và ngược nhiên, trong mắt bà Hạnh, con rể thật ra rất dễ thương và ấm áp. Sau màn bày tỏ tình cảm nhầm ở tiệc cưới, anh được vợ "đào tạo" lại. Cứ mỗi lần bà Hạnh gọi cho chị Thu Hà, anh Jonathan lại ghé vào điện thoại reo "Mẹ ơi, con yêu mẹ". Thấy bà buồn, anh hỏi mẹ muốn mua gì để mua tặng, dù thu nhập ở Việt Nam chưa tốt như khi ở quê nhà."Trên hết, Jonathan yêu thương con gái tôi nên tôi cũng rất thương con rể", người mẹ vẫn nhớ, hôm chia tay thông gia về nước, mẹ Jonathan cứ nắm lấy tay mình, mắt rưng rưng. Qua lời cháu gái, người phụ nữ Mỹ nói "Tôi nhờ chị thay tôi chăm sóc Jonathan". Nghe xong, tim bà Hạnh thắt lại "Đồng ý cho con trai vì tình yêu mà đến một đất nước xa lạ, không cùng ngôn ngữ, văn hóa, hẳn bà ấy rất lo lắng".Bà hứa với mẹ Jonathan sẽ yêu thương, kiên nhẫn với anh như một người mẹ. Mỗi khi nói chuyện với con gái, bà lại dặn phải chăm chồng cho tốt. Vì anh đã quá hi sinh khi rời bỏ quê hương để ở bên phần bà Hòa, tuy bất đồng ngôn ngữ và văn hóa, nhưng cũng không thể phủ nhận, con dâu cũng có những điểm tốt. Năm đầu tiên về ăn Tết Việt Nam, theo phong tục, vợ chồng Jenny bế con đi khắp xóm chào hỏi họ hàng. Mùng Một, cả gia đình đi chúc Tết, đến nhà ai cô dâu Mỹ cũng chào lớn "Chúc mừng năm mới! Chúc mừng năm mới". Thấy hàng xóm xuýt xoa khen Jenny nhanh miệng, khen cháu trai trắng trẻo, bà cũng vui trong phản đối ngầm nuôi con kiểu Tây, nhưng bà nhận thấy so với những đứa trẻ ở chung cư, cháu bà ít ốm vặt hơn hẳn. Cháu càng lớn, bà càng nhàn vì không phải chạy theo ép ăn như các bà hàng mẹ vẫn nhớ, hồi đầu tháng 7, mình bị cảm nhẹ. Con trai đi làm không về được. Jenny cuống quýt gọi chồng rồi một tay bế con, một tay giặt khăn ấm đặt lên trán mẹ. Buổi chiều, vợ chồng cô ra chợ mua lá sả, ngải cứu, hương nhu về cho bà xông."Sao các anh chị bảo sống kiểu Mỹ mà lại cho tôi giải cảm thế này", bà giọng hờn dỗi. Anh Hoàng nhẹ nhàng tiếp lời "Cái gì tốt thì vẫn phải tiếp thu chứ ạ". Jenny ngồi bên cũng giơ ngón tay "Đúng, đúng!", làm mẹ chồng bật một số nhân vật đã thay Nga Giáo phận BAN MÊ THUỘT Tòa Giám Mục - BMTSố 104 Phan Chu Trinh, Tp. BMT, Đắk 0934 734 860 - 0262 3817 622Email tgmbmt - tgmbmt104 Văn phòng Truyền ThôngSố 01 Trần Hưng Đạo, Tp. BMT, Đắk 0905 266 328Email binhbalme

hai cô con dâu